Thông tin truyện

Tích Nguyệt Bán
29,019
lượt xem
Ngày tôi vừa chào đời, thầy bói nhìn một quẻ, nói mệnh tôi thuần âm, e rằng khó sống quá tám tuổi.
Muốn bình an vô sự, phải bái một người cha đỡ đầu, cầu xin người ấy che chở.
Cha tôi nghe vậy, tới ngày đầy tháng, bế tôi nhắm mắt đi từ cổng làng ra, vừa đi vừa rải tiền giấy.
Đi đủ trăm bước, mở mắt ra nhìn thấy thứ gì thì nhận thứ đó làm cha đỡ đầu.
Nào ngờ đúng hôm ấy, nước sông dâng cao, cuốn sập nghĩa địa đối diện trên núi.
Cha tôi mở mắt, vừa tròn trăm bước, liền thấy trước mặt một cỗ quan tài đỏ au.
Xem thêm
Thu gọn